Từ "dua nịnh" trong tiếng Việt có nghĩa là hành động nịnh nọt, tâng bốc ai đó, thường là những người có quyền lực hoặc địa vị cao. "Dua nịnh" thường đi kèm với ý nghĩa tiêu cực, tức là biểu hiện sự giả dối, không chân thành, và có thể nhằm mục đích vụ lợi cá nhân.
Câu đơn giản: "Anh ta thường dua nịnh sếp để được thăng chức." (Ở đây, người nói chỉ ra rằng anh ta không chân thành, mà chỉ muốn lợi dụng sự nịnh nọt để thăng tiến trong công việc.)
Câu phức tạp: "Trong môi trường làm việc, những người hay dua nịnh thường không được đồng nghiệp yêu mến, vì họ bị coi là không trung thực." (Câu này diễn tả quan điểm xã hội về những người dua nịnh.)